Eun-Kyo Bởi Vì Đau Nên Mới Là Yêu

0
582

“Đầu mùa hạ năm 2009 – Tôi sẽ chết. Tôi tin chắc như thế. Lẽ nào chẳng phải? Mà cũng có khi trước khi mùa đông đến tôi đã chết rồi cũng nên.

Hiện tại là ngày cuối cùng của tháng Chạp năm 2008. Không, là ngày đầu tiên của năm mới 2009 chứ. Trên ti vi vọng ra tiếng chuông Bosin-gak báo hiệu thời khắc giao thừa. Ti vi đặt trong phòng sách cạnh phòng ngủ. Tiếng người ồn ào huyên náo xen kẽ trong tiếng chuông ngân thật khiến người ta khó chịu. Tôi muốn tắt nó đi ngay lập tức, nhưng điều khiển hình như lại trong phòng ngủ. Hai gian phòng chỉ cách nhau cánh cửa đẩy cũ kỹ nhưng tôi lại không hề muốn bước đến đó một chút nào.

Gọi Eun-kyo lần cuối vậy!”

Đối với những thứ mà bản thân không thể chiếm hữu, Dục Vọng sẽ đưa chúng ta đến nơi nào?

Tất cả câu chuyện đều bắt nguồn từ cánh tay trắng ngần của Eun – Kyo. Đôi bàn tay nhỏ nhắn đang cầm que thủy tinh khuấy quyện nước đường, hình ảnh đó đã gợi lên cơn bão si đắm của ái tình, nhưng đồng thời cũng tạo nên vòng xoáy cuồng dại của chết chóc. Ngay cả như vậy, Eun – Kyo vẫn giữ nguyên vẻ ngây thơ thuần khiết. Cô liệu có biết rằng, cơn bão kia đang ngày càng mãnh liệt….

Tiki.vn